Bài toán: Cho hàm số f:\mathbb{N^*}\rightarrow\mathbb{N^*} thỏa mãn: f(m.f(n))=n^2.f(m)\;\;\;\;\;\;\; 1. Chứng minh rằng f(2003) hoặc là số nguyên tố, hoặc là bình phương của một số nguyên tố.
\;\;\;\;\;\;\; 2. Xây dựng một hàm f thỏa mãn điều kiện trên.
Lời giải:
1. Cố định m, với mọi f(n_1)=f(n_2), ta có: f(m.(f(n_1))=f(m.f(n_2))\\\Leftrightarrow n_1^2.f(m)=n_2^2.f(m)\Leftrightarrow n_1^2=n_2^2\Leftrightarrow n_1=n_2 Như vậy f là một đơn ánh.
Cho n=1, ta được f(m.f(1))=f(m)\\\Leftrightarrow mf(1)=m\Leftrightarrow f(1)=1 Cho m=1 ta được: f(f(n))=n^2,\forall n\in\mathbb{N^*}\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;(1) Ta lại có: f(f(m).f(n))=n^2f(f(m))\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;(2) Từ (1) và (2) dẫn đến f(f(m).f(n)=m^2n^2=f(f(mn))\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;(3) Do f là đơn ánh nên từ (3) ta rút ra: f(mn)=f(m).f(n),\forall m,n\in\mathbb{N^*}\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;(4) Quay lại vấn đề, giả sử phản chứng kết quả bài toán không đúng. Điều này nghĩa là tồn tại a>1, b>1, a\neq b, a,b\in\mathbb{N^*} sao cho f(2003)=ab. Theo (4) ta có: f(f(2003))=f(ab)=f(a).f(b)\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;(5) Ta lại có: f(f(2003))=f(f(2003).f(1))=2003^2.f(1)=2003^2\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\;\ (6) Từ (5) và (6) suy ra: f(a).f(b)=2003^2. Do f(a)\in\mathbb{N^*} nên f(a)\ge 1\Rightarrow f(a)>1, tương tự ta cũng có: f(b)>1. Và như vậy thì: f(a)=f(b)=2003\Leftrightarrow a=b, mâu thuẫn với a\neq b. Như vậy giả thiết phản chứng là sai. Từ đó suy ra đpcm.
2. Ta xây dựng hàm f như sau:
Xét dãy số nguyên tố theo thứ tự tăng dần: p_1=2, p_2=3, p_3=5,... Hàm f được định nghĩa như sau: f(p_{2i+1})=p_{2i+2},\text{với}\; i=0,1,2,...\\f(p_{2i+2})=p^2_{2i+1},\text{với}\; i=0,1,2,... Với mỗi m\in\mathbb{N^*}, phân tích dạng chuẩn của m có dạng:m=p^{\alpha_1}_{i_1}.p^{\alpha_2}_{i_2}...p^{\alpha_k}_{i_k} Khi đó, đặt: f(m)[ f(p_{i_1})]^{\alpha_1}.[ f(p_{i_2})]^{\alpha_2}...[ f(p_{i_k})]^{\alpha_k} Như thế, hàm f hoàn toàn được xác định f:\mathbb{N^*}\rightarrow\mathbb{N^*}. Với mọi i=0,1,2,... thì: \begin{cases}f\left(f(p_{2i+1})\right)=f(p_{2i+2}=p^2_{2i+1}\\f\left(f(p_{2i+2})\right)=f(p^2_{2i+1})=f\left(f(p_{2i+1})\right)^2=p_{2i+2}.\end{cases} Công việc cuối cùng bây giờ là ta sẽ chứng minh hàm f được xây dựng ở trên thỏa mãn tính chất: f(m.f(n))=n^2.f(m),\;\forall m,n\in\mathbb{N^*} Thật vậy, giả sử: m=p^{\alpha_1}_{i_1}.p^{\alpha_2}_{i_2}...p^{\alpha_k}_{i_k}\\n=p^{\beta_1}_{j_1}.p^{\beta_2}_{j_2}...p^{\beta_l}_{j_l} Lúc này ta sẽ có: f(n)=[f(p_{j_1})]^{\beta_1}.[f(p_{j_2})]^{\beta_2}...[f(p_{j_i})]^{\beta_i}.Thay vào các biểu diễn ở trên ta dễ dàng có được đpcm.
Bài toán được giải quyết trọn vẹn. Nhận xét: Rõ ràng ta có thể thay 2003 bằng một số nguyên tố bất kì mà kết quả bài toán vẫn đúng bởi vì trong phép chứng minh trên, việc đưa ra số 2003 chỉ là "hình thức" thôi , ta không hề động gì đến cấu trúc của nó. Cụ thể là ta có bài toán với kết quả mạnh hơn sau:
Cho hàm số f:\mathbb{N^*}\rightarrow\mathbb{N^*} thỏa mãn: f(m.f(n))=n^2.f(m)\;\;\;\;\;\;\; Chứng minh rằng f(p) hoặc là số nguyên tố, hoặc là bình phương của một số nguyên tố. Trong đó, p là một số nguyên tố bất kì.
No comments:
Post a Comment